Ác !
Năm 2012, tôi viết một bài nói về một vị thuyền trưởng Hàn
Quốc. Khoảng năm 1977, trên đường tàu của ông vượt hải trình dài qua
biển Đông, đã gặp một tàu tị nạn của Việt Nam, chiếc tàu nhỏ ọp ẹp chở
vài trăm người có nguy cơ bị đắm giữa bão tố.
Ông cặp mạn để cứu họ. Sau đó ở Hàn Quốc người ta can thiệp (vì
lý do ngoại giao) buộc ông phải bỏ lại chiếc tàu bị nạn ngoài khơi.
Nhìn những người Việt khốn khổ, có người sắp sinh nở, có nhiều
trẻ em đang ốm yếu ông đã chống lệnh, quyết đưa họ vào một bến tạm, cứu
được gần ba trăm người này.
Khi về nước, ông bị kỷ luật, tước bằng thuyền trưởng và đuổi ra khỏi ngành.
Ba mươi năm sau, đoàn văn nghê Paris By Night sang biểu diễn,
tìm thấy ông trong một thuyền chài nhỏ, ông đang mưu sinh như một dân
chài nghèo sau án phạt của chính phủ.
Câu chuyện nhiều ý nghĩa như vậy, khi đăng lên, bên cạnh bao nhiêu nỗi niềm xúc động, biết ơn, nhưng có một comment: “Chắc lão thuyền trưởng thu của thuyền nhân cả mớ vàng nên mới hành động như vậy!“
Ác!
Cuối 2023, cô người mẫu Ngọc Trinh bị bắt vì một loại “tội” giống như hàng ngàn thanh niên xốc nổi, hiếu động khác.
Có nhiều cách xử lý cô nhưng không được áp dụng. Người ta bỏ tù cô.
Ác!
Đầu năm 2024, một gia đình quá nghèo khó ở miền tây Nam bộ đã
phải “bán” một đứa con để nuôi ba đứa kia khỏi chết đói (mà chưa chắc đã
đủ sống với hai chục triệu).
Người ta bắt giam, bỏ tù cha mẹ đám trẻ còn lại. Ba đứa trẻ dại không nơi nương tựa.
Ác!
Cả ba câu chuyện trên, nếu quy chiếu từ pháp luật thì cách hành xử đều không sai nhưng có nhiều cách làm khác nhau.
Thưa các bạn, tôi không bàn về hai chuyện trên, chỉ xoáy vào câu chuyện cuối cùng.
Ông Hoàng Trung Hải, ông Trần Tuấn Anh có những tội lỗi được
Trung ương kết luận là nghiêm trọng nhưng việc xử lý, bắt giữ còn từ từ,
chờ cho một số thứ hóa bùn đã rồi tính
Vợ chồng nhà kia, nếu vẫn ở ngoài cũng thuộc loại thân tàn ma dại, không thể gây nguy hiểm cho ai.
Năm hết tết đến, mấy đứa nhỏ còn lại không có nguồn sống.
Thương tổn khi mất cha mẹ (cha mẹ tù đày) rồi phải sống vật vờ vô định
sẽ theo các cháu hết đời, không gì xoá lấp được.
Ở châu Âu có điều luật: Nếu anh làm thủ tục bán nhà mà trước đó
anh cho một cháu nhỏ con ai đó ở nhờ thì anh phải trình cơ quan quản lý
việc anh (hoặc phụ huynh cháu bé) lo cho cháu bé có nơi ở mới, nối tiếp
việc học hành xong, mới hoàn thiện được thủ tục mua bán nhà.
Đó là bên Tây. Còn bên Tây Nam bộ trong câu chuyện này, họ xử sự có thể gói gọn trong một chữ “Ác”.
Nếu một cấp quyền mà những người Ác cầm cân nảy mực, thì người dân nơi đó không trông mong gì.
Nguyễn Huy Cường
No comments:
Post a Comment